Thiên Ân gục ngã trong đau khổ, nước mắt lăn dài trên gò má khi cô nghĩ về Minh Huy. Từ sau sự kiện kinh hoàng ấy, cô không còn đủ can đảm để đối diện với anh. Dù biết rằng Minh Huy đã đứng đợi rất lâu, Thiên Ân vẫn không thể bước ra khỏi phòng. Cô tự nhốt mình trong bốn bức tường, không muốn gặp bất cứ ai, kể cả Minh Huy – người mà cô yêu hơn bất cứ điều gì. Từng tiếng gõ cửa, từng lời gọi tên cô từ phía bên ngoài chỉ khiến nỗi đau trong lòng cô thêm sâu sắc. “Về đi, Minh Huy,” cô nghẹn ngào qua tiếng khóc, hy vọng rằng anh sẽ hiểu và rời đi.
Nhưng Minh Huy không từ bỏ. Anh biết Thiên Ân đang đau khổ, và điều duy nhất anh muốn là được gặp cô, an ủi và bảo vệ cô. Anh không thể chịu được ý nghĩ rằng người con gái anh yêu đang phải trải qua những cảm xúc đau đớn như vậy mà không có anh bên cạnh. Minh Huy đứng bên ngoài phòng, cố gắng nói qua cánh cửa khóa chặt, giọng nói tràn đầy sự kiên định và yêu thương. “Thiên Ân, anh biết anh đã phạm rất nhiều sai lầm trong quá khứ. Anh đã làm tổn thương em, nhưng lần này anh sẽ không để nó xảy ra nữa. Dù có phải đánh đổi tất cả tài sản, thậm chí là mạng sống của mình, anh cũng không bao giờ buông tay em.”
Những lời nói của Minh Huy như một lưỡi dao đâm thẳng vào tim Thiên Ân. Cô không thể ngăn nước mắt tuôn rơi khi nghe được sự chân thành và quyết tâm trong giọng nói của anh. Từ trước đến nay, cô luôn biết rằng Minh Huy yêu cô, nhưng cô chưa bao giờ cảm nhận được tình yêu đó mãnh liệt và sâu sắc đến vậy. Từng lời nói của anh vang lên trong tâm trí cô, khiến trái tim cô mềm lại. Thiên Ân khóc nức nở, không thể kiềm chế cảm xúc của mình, bởi cô nhận ra rằng Minh Huy sẵn sàng làm tất cả để bảo vệ cô, bất chấp mọi nguy hiểm hay khó khăn.
Cuối cùng, Thiên Ân biết rằng cô không thể tiếp tục trốn tránh tình yêu của Minh Huy. Cô mở cửa, bước ra ngoài với đôi mắt đỏ hoe, đối diện với Minh Huy – người vẫn đứng đó chờ cô suốt thời gian qua. Khi thấy cô, Minh Huy tiến lại gần, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng. Thiên Ân để mình đắm chìm trong vòng tay ấm áp của anh, không nói lời nào, chỉ để nước mắt chảy dài. Trong khoảnh khắc đó, cô hiểu rằng tình yêu của Minh Huy là thật lòng, và rằng dù có chuyện gì xảy ra, anh sẽ không bao giờ rời bỏ cô.
Nỗi đau trong lòng Thiên Ân dần dịu lại, được xoa dịu bởi tình yêu chân thành của Minh Huy. Và mặc dù con đường phía trước còn nhiều khó khăn, cô biết rằng họ sẽ cùng nhau vượt qua, vì tình yêu này đáng để chiến đấu và bảo vệ đến cùng