Khi tự tay chăm sóc, tưới nước cho chậu cây của mình, con trở nên có trách nhiệm và kiên nhẫn hơn với những thứ mình làm ra. Dạy con trồng cây, tôi nhận ra những bài học quý giá từ việc nuôi dạy một đứa trẻ.
Con hào hứng chăm sóc chậu cây tự tay con trồng – Ảnh: CẨM GIANG
Kỳ nghỉ hè đang diễn ra, bên cạnh việc cho con tận hưởng những giây phút thoải mái bằng những bộ phim hoạt hình trên tivi, tôi vẫn yêu cầu con dành khoảng thời gian ôn lại những kiến thức cũ và mới cho mùa tựu trường sắp tới.
Những lúc gặp nét chữ khó viết hay bài toán phức tạp, con bỗng nhăn mày nhíu mặt, muốn bỏ ngang bằng đôi mắt đỏ hoe. Tôi nói với con chỉ có việc học và ý chí cố gắng thì sau này cuộc sống con mới tốt đẹp hơn. Con lại ngang ngạnh đáp lời tôi “con đã có cha mẹ lo rồi mà!”.
Những lúc ấy tôi và con phải đối mặt với bầu không khí căng thẳng. Khi nóng giận tôi lại nhớ đến hành động của cha lúc sinh thời. Mỗi khi cha và mẹ có lời đôi co qua lại, cha liền lặng lẽ ra khu vườn trước hiên nhà trồng thêm một cái cây. Thả hồn vào khoảng không gian xanh mát ấy mà tĩnh lặng lại xúc cảm.
Tôi quyết định dạy con trồng cây. Công việc ấy khiến con rất hào hứng bởi hầu hết đứa trẻ nào khi được tiếp xúc với bùn đất cũng đều thích thú.
Mỗi ngày, con đón chào ngày mới bằng nụ cười rạng rỡ khi bước ra khoảng sân đầy nắng, thấy những chậu cây chính tay mình chăm sóc dần lớn hơn. Khi tự tay chăm sóc, tưới nước cho chậu cây của mình, con trở nên có trách nhiệm và kiên nhẫn hơn với những thứ mình làm ra.
Từ những lần cây héo lại vì ngày nắng con chưa tưới kịp nước, đến khi cây trở nên tươi xanh bởi được bàn tay con chăm sóc. Con dần biết lo lắng, sống chan hòa tình cảm với cỏ cây muôn loài, mọi người. Con không còn cáu gắt mỗi lúc gặp những chuyện khó khăn.
Sau quá trình dạy con trồng cây, tôi nhận ra những bài học quý giá cho mình từ việc nuôi dạy một đứa trẻ.
Rằng con cũng như một cây non, khi cây cần nhiệt độ môi trường, không khí để phát triển như con cần sự bắt nhịp mạch xúc cảm thấu hiểu lắng nghe từ cha mẹ. Tôi nhận ra rằng không thể bắt ép con làm điều này, điều nọ cứng nhắc, mà phải thấu hiểu tâm lý phát triển của con theo từng giai đoạn.
Rằng cây cần cắt tỉa, uốn nắn như con cần sống có kỷ luật. Những lúc con có những hành xử, lời nói, ý nghĩ chưa đúng mực thì cha mẹ cần kịp thời dạy dỗ, khuyên bảo, uốn nắn con vào trong khuôn khổ, nề nếp của gia đình.
Rằng cây cần trải nghiệm nắng, gió của tự nhiên để cứng cỏi như con cần vượt những thử thách trong cuộc sống. Tuy yêu con vô điều kiện nhưng tôi vẫn không để con cảm nhận mình được sự bao bọc quá mức từ cha mẹ mà gây ra tâm lý ỷ lại và bỏ cuộc trước những khó khăn.
Tôi tự rút ra bài học đâu thể một ngày, một bữa con có thể viết những nét chữ đúng và đẹp, giải rành mạch những bài toán khó, nói lưu loát một câu ngoại ngữ. Quá trình ấy rất cần sự chờ đợi nhẫn nại từ cha mẹ tựa như chất dinh dưỡng nuôi dưỡng con phát triển tích cực như một cái cây cao lớn trưởng thành.
Và đâu chỉ đơn thuần là chuyện trồng một cái cây. Sau những ngày cùng con trải nghiệm, tôi đã nhận được những hạt giống tâm hồn tươi đẹp đang nảy nở từ câu chuyện trồng cây khi nét chữ con dần một tròn đều, những bài toán khó dần được con kiên nhẫn giải đáp.
Thỉnh thoảng trong lúc học bài, con ngừng lại dõi mắt ra ngoài sân, giữa khoảng hiên đầy nắng, mỉm cười khi thấy hai chậu cây mình trồng dần vươn chồi.