Bộ phim “Đừng Khóc Anh Đây Rồi” là một tác phẩm kể về những biến cố đau thương
và mâu thuẫn gia đình phức tạp xoay quanh hai người phụ nữ:
bà Vân và bà Đào, cả hai cùng chia sẻ một người chồng là ông Hiếu.
Dù xuất phát từ hoàn cảnh khác nhau, cuộc sống của họ bị đẩy vào vòng xoáy của những ân oán đẫm nước mắt,
nhưng cuối cùng câu chuyện là sự tha thứ và nhận ra giá trị đích thực của tình thương.
Câu chuyện bắt đầu khi bà Đào, người phụ nữ đầy cay đắng, mất tất cả. Bà đổ lỗi cho bà Vân về sự sụp đổ của gia đình mình, từ việc chồng bà bỏ trốn, đến cái chết của đứa con mới sinh. Bà Đào cho rằng chính bà Vân đã phá hủy hạnh phúc của mình, thậm chí gây ra cái chết của đứa con. Không cam lòng khi nhìn thấy bà Vân cùng ông Thành, người bạn đời trung thành, vẫn sống vui vẻ và hạnh phúc, bà Đào bắt đầu lên kế hoạch trả thù.
Tình hình trở nên căng thẳng khi bà Đào quyết định hành động. Lợi dụng lúc bà Vân và ông Thành đi dạo trong công viên, bà Đào đã lao tới tấn công. Tuy nhiên, trong lúc hoảng loạn, bà Đào lại vô tình đâm nhầm ông Thành. Bà bỏ chạy trong sợ hãi và bị một chiếc xe tải tông trúng. Những tưởng mọi chuyện sẽ dừng lại tại đây, nhưng bà Đào, người đã đánh mất tất cả, không còn gì để mất, vẫn không ngừng nung nấu ý định trả thù.
May mắn thay, ông Thành sống sót sau vết thương chí mạng. Ông và bà Vân cùng nhau vượt qua nỗi sợ hãi và tiếp tục đối mặt với sự khủng hoảng từ bà Đào. Dù bị hại, nhưng bà Vân không mang thù hận. Ngược lại, bà cảm thông với số phận khắc nghiệt của bà Đào. Bà Vân biết rằng chính cuộc sống của bà Đào mới là địa ngục thực sự: chồng bỏ trốn, con trai vướng vào vòng lao lý, và bản thân giờ đây trở thành tật nguyền sau tai nạn.
Sau khi biết mình có thể không bao giờ đi lại được nữa, bà Đào, trong cơn tuyệt vọng, tìm tới giường bệnh của ông Thành và bà Vân, với ý định giết bà Vân một lần nữa. Trong tình huống căng thẳng ấy, bà Vân đã đối mặt với bà Đào, không bằng sự thù hận, mà bằng lời nói của lòng trắc ẩn. Bà khuyên nhủ bà Đào rằng bà vẫn còn Quý, đứa con trai của mình, cần sự chăm sóc và tình thương từ mẹ.
Dù đã từng có ý định ám sát bà Vân, nhưng lần này, bà Đào nhận ra sự bất lực của bản thân. Bà Vân không chỉ tha thứ cho bà mà còn cứu mạng bà, cản bà khỏi tự tử. Chứng kiến điều này, bà Đào bắt đầu nhận ra sự sai lầm của mình. Mọi thù hận, đau khổ mà bà từng ôm giữ, giờ đây trở thành gánh nặng không đáng có.
Sau sự kiện căng thẳng này, bà Đào dần dần thay đổi cái nhìn về bà Vân. Bà nhận ra rằng chính bản thân mình mới là người đã tạo nên đau khổ cho chính mình. Dù cuộc sống của bà không còn gì ngoài những tổn thương và mất mát, nhưng lòng nhân từ của bà Vân đã giúp bà Đào tìm thấy chút an bình trong tâm hồn.
“Đừng Khóc Anh Đây Rồi” kết thúc với sự chấm dứt của ân oán giữa hai người phụ nữ. Qua những khó khăn và thù hận, cuối cùng, tình thương và sự tha thứ đã chiến thắng. Mặc dù có rất nhiều mất mát và đau khổ, nhưng cuộc sống vẫn tiếp diễn, và con người vẫn có thể tìm thấy hy vọng và sự bình yên nếu biết tha thứ và buông bỏ hận thù.