Khi ánh bình minh vừa ló dạng, trong căn nhà nhỏ của gia đình Chiểu
, một cảnh tượng căng thẳng diễn ra.
Ông Chiểu, người đàn ông mạnh mẽ và có chút cứng nhắc,
tỉnh dậy sau một đêm uống rượu say.
Ông lập tức nhận ra điều bất thường: quý tử của ông, Chải, đã trốn thoát. Linh tính của người cha dày dặn kinh nghiệm khiến ông không mất nhiều thời gian để hiểu rằng Chải đã bỏ nhà đi. Không chút do dự, ông nhấc điện thoại gọi ngay cho con trai.
Đầu dây bên kia, giọng nói của Chải vang lên, nhẹ nhàng nhưng dứt khoát: “Con đi Hà Nội rồi. Bố biết thế thôi nhá.” Những lời này như một gáo nước lạnh tạt vào ông Chiểu, khiến ông nhận ra rằng chuyện lớn đã xảy ra. Trong tâm trí ông, Chải không phải là đứa trẻ dễ dàng bị lay chuyển, và điều này chỉ càng khẳng định rằng quyết định của Chải là không thể thay đổi.
Ông Chiểu, dù nổi giận và lo lắng, vẫn là người cha đầy trách nhiệm. Ông biết tính khí của Chải – một khi đã quyết định, cậu sẽ làm tới cùng, dù điều đó có thể là một hành động điên rồ. Những suy nghĩ lo âu và những ký ức về những lần Chải làm những điều dại dột trước đây cứ thế tràn về trong tâm trí ông. Lần này, cậu con trai yêu quý của ông không chỉ rời khỏi nhà mà còn đang trên đường tới một thành phố lớn như Hà Nội. “Không gây họa mới là lạ,” ông nghĩ, và lòng ông dâng lên một cơn tức giận lẫn lo lắng không thể kìm nén.
Không thể giữ bình tĩnh được nữa, ông Chiểu phi xe máy thẳng đến nhà ông Xuồn, bố của Pu. Trên đường đi, ông không ngừng tự hỏi: “Pu đã làm gì với con trai mình? Cô ấy đã cho Chải uống bùa mê thuốc lú gì mà khiến nó thành ra như vậy?” Cơn giận dữ như ngọn lửa bùng lên trong lòng ông. Đến nơi, ông Chiểu xông vào nhà ông Xuồn, chuẩn bị trút hết mọi bực bội và nỗi lo lắng của mình lên người đàn ông kia.
Nhưng khi vừa nhìn thấy ông Xuồn, cơn giận trong ông Chiểu như bị dập tắt một phần. Ông nhận ra rằng việc trách móc chẳng thể giúp gì cho tình huống hiện tại. Sau vài phút im lặng, ông Chiểu xuống giọng, nài nỉ ông Xuồn hãy gọi điện cho Pu, bảo cô ấy thuyết phục Chải quay trở về. Ông biết con trai mình có thể gặp nhiều khó khăn và nguy hiểm ở Hà Nội, và điều này khiến ông lo lắng đến mức không thể yên lòng.
Trong khi đó, ở Hà Nội, Chải và hai người bạn thân của mình đã bắt đầu cuộc phiêu lưu của họ trong thành phố lớn. Những cậu trai bản lần đầu tiên đặt chân tới chốn phồn hoa, đã nhanh chóng bị cuốn vào bầu không khí mới lạ của thành phố. Họ cùng nhau uống rượu say, hò hét và vui chơi mà không nghĩ đến hậu quả. Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, Chải và hai người bạn bị cảnh sát bắt giữ vì gây rối nơi công cộng và bị đưa về đồn công an.
Đêm đó, Chải và hai người bạn thân đã trải qua một đêm không ngủ tại đồn công an, đầu óc mơ màng và cảm giác bất an len lỏi trong tâm trí. Họ đã sớm nhận ra rằng Hà Nội không chỉ là nơi của những giấc mơ đẹp, mà còn là chốn đầy rẫy những thử thách và cạm bẫy.
Sáng hôm sau, khi cơn say tan biến, Chải nhìn quanh căn phòng lạnh lẽo của đồn công an và nhận ra rằng hành trình của mình mới chỉ bắt đầu. Những thách thức, những nguy hiểm đang chờ đợi phía trước, và cậu biết rằng mình phải đối mặt với tất cả những điều đó để tìm được Pu, người con gái mà cậu không thể từ bỏ. Nhưng liệu tình yêu có đủ mạnh để vượt qua mọi khó khăn, hay chính nó sẽ là nguồn gốc của những rắc rối không thể lường trước?