Chải dẫn Pu về nhà gặp bố. Thấy con trai nắm tay Pu, ông Chiểu vừa bất ngờ, vừa mừng ra mặt. “Khá quá! Mày giỏi hơn bố tưởng đấy!” – ông khen con trai. Khi Pu chào, ông Chiểu còn phấn khởi đáp lời: “Chào vợ Chải!”.
Chải nhẹ nhàng vừa bóp vai cho bố vừa trình bày rằng hôm nay Pu đến gặp bố là có việc gặp. Ông Chiểu cho rằng ngoài việc Chải bắt Pu về làm vợ thì không có chuyện gì liên quan.
Trước đó, Pu và mẹ đến giúp Mẩy vượt cạn nhưng gặp khó khăn. Thấy cô bạn thân trong tình trạng nguy kịch vì khó sinh, Pu thúc giục mẹ đưa Mẩy đến trạm xá, nhưng Mẩy một mực lắc đầu. Mẩy không chịu đi trạm xá vì không có tiền.
Phải chăng Pu nắm tay theo Chải về nhà là để đồng ý hứa hôn, hay đến mượn tiền ông Chiểu để lo cho cái Mẩy? Nhiều người đang đồn đoán rằng sau sự việc này, Pu sẽ đồng ý lấy Chải, sau đó Chải cũng đồng ý để Pu xuống thành phố tiếp tục theo học Đại học, thực hiện ước mơ còn dang dở của mình.