Đi giữa tời rực rỡ : “Dù dì thì con rễ của tao vẫn uy tín và yên tâm hơn người ngoài đấy con ạ”

Trong lúc đang đi học tại Hà Nội, Pu nhận được một cuộc gọi từ bố. Giọng nói của bố qua điện thoại lộ rõ sự lo lắng, ông hỏi thăm sức khỏe Pu với sự quan tâm rõ rệt. Pu cảm thấy ấm lòng trước sự chăm sóc của bố và nhanh chóng đáp lại rằng mình đang ở với Bác Tiến sĩ. Nghe vậy, bố có vẻ yên tâm hơn, bởi vì ông biết rằng Bác Tiến sĩ là một người có uy tín và đáng tin cậy trong cộng đồng học thuật. Tuy nhiên, sự yên tâm đó không kéo dài lâu khi bố tiếp tục nói thêm một thông tin quan trọng. Ông cho biết rằng Chải hiện đang trên đường lên Hà Nội để tìm Pu.

Chải, dù chỉ là một người thân trong gia đình, nhưng luôn được bố Pu xem như là người mà ông có thể hoàn toàn tin tưởng. Ông không quên nhấn mạnh rằng dù dì Chải là con rể của ông, nên ông cảm thấy yên tâm hơn nhiều khi biết  đang ở gần Pu.

Ông còn nhắc đến một điểm khác, đó là dù bác Tiến sĩ là một người tốt và đáng kính, nhưng ông vẫn không thể không có chút lo lắng vì bác chỉ là người ngoài, không phải là một thành viên trong gia đình. Sự lo lắng của bố không phải không có lý do; trong những tình huống như thế này, việc có một người thân thuộc và gần gũi như dì Chải có thể mang lại cảm giác an tâm hơn.

Cuộc gọi kết thúc với lời dặn dò của bố rằng Pu nên cẩn thận và chăm sóc bản thân, đồng thời hãy nhớ rằng dì Chải sẽ sớm đến nơi và sẽ giúp đỡ Pu nếu cần. Pu cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn khi biết có người thân sắp đến bên mình. Trong lúc chờ đợi dì Chải, Pu không khỏi nghĩ về sự quan tâm và tình cảm của gia đình, điều này càng làm nổi bật hơn sự ấm áp và tình yêu mà bố luôn dành cho mình. Hình ảnh dì Chải sắp sửa đến Hà Nội khiến Pu cảm thấy yên tâm và giảm bớt nỗi lo lắng về việc ở xa nhà và gặp gỡ với những người mà mình chưa quá quen thuộc.